Sunday, December 26, 2010

ĐOẢN VĂN LNTH : Độc thoại đêm Giáng Sinh



          Độc thoại đêm Giáng Sinh

Kính dâng  chư vị Bổn Sư : Cố HT Thích Huệ Quang và HT Thích Như  Điển                
Kính dâng hương linh song thân Huệ Đức và Huệ Lộc và chị Huệ Quới

Những suy nghĩ và băn khoăn của chính người viết, hoàn toàn không có mục đích  tranh luận.                                                                                                                                                                                                                                                                                 
LNTH



Nhân đọc bài giảng về chữ Xả của HT Thích Thanh Từ, trong lòng tôi dấy lên những suy nghĩ và thấy mình cần viết xuống, viết ngay những suy nghĩ của mình như để vấn lại lòng mình.
Là một  Phật tử, tôi cố gắng hành theo lời Phật dạy, nhưng tôi vốn phước mỏng, nghiệp dày, đường Tu thật còn lắm vụng về nên chìm đắm mãi trong vô minh.
TU tức là sửa mình, mong bỏ được bến Mê, bước lên bờ Giác. Vốn biết tam độc Tham-Sân-Si  cần Giới-Định-Huệ để khắc phục, nhưng còn lăn lộn trong cõi ngũ trược, dễ chi mà tránh ???  Con đường đi vốn dài lâu, trong nhiều muôn nghìn kiếp.  Mình hiện vốn như một ly nước nhiễm bùn, đục ngầu.  Như vậy thì mỗi kiếp,  cần xám hối tu tập, gieo duyên lành  để các cặn bã của những chủng tử ác nghiệp dần lắng xuống,  hầu đến một lúc nào đó đạt được mục đích.
Những thói quen, tập tục của tín ngưỡng  mà tôi  vẫn hành trì từ nhỏ, bây giờ có chút kiến thức, tôi cố gắng tìm hiểu cặn kẽ hơn cái chân lý mà đức Thế Tôn dạy bảo, không mù quáng đến độ lắm khi như là một sự Mê Tín Dị Đoan. Theo tôi tin và hiểu, đạo Phật KHÔNG phải là một Đạo cầu xin, mà thực sự là một đạo giúp ta giải thoát khỏi những đau khổ và hoàn toàn hợp với Khoa Học thực nghiệm.